Những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử Trung Quốc

Trung Quốc nổi tiếng với nền văn minh lâu đời nhất thế giới. Khi nhắc đến Trung Quốc  chúng ta thường nhắc tới số dân đông đúc, những công trình kiến trúc mang đậm chất văn hóa, nền kinh tế phát triển vượt trội. Và để góp phần làm nên những điều đó thì một phần công lao to lớn thuộc về những vị hoàng đế trong thời kỳ lịch sử. Những vị hoàng đế này không chỉ nổi tiếng vì khai thiên lập địa ra đất nước Trung Quốc mà còn góp công lao to lớn của mình  vào việc xây dựng nền văn hóa Trung Hoa sau này. Bài viết dưới đây sẽ cung cấp cho các biết thêm thông tin về những vị hoàng đế nổi tiếng nhất lịch sử Trung Quốc .

Sau đây kosei.edu.vn sẽ cung cấp cho bạn những thông tin về những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử Trung Quốc

1.Minh Thái Tổ

Minh Thái Tổ (21/10/1328 – 24/6/1398), tên thật là Chu Nguyên Chương, còn gọi là Hồng Vũ Đế, Hồng Vũ Quân hay Chu Hồng Vũ. Ông là vị hoàng đế khai quốc của vương triều nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc, trị vì từ năm 1368 đến 1398. Các sử gia gọi thời kỳ cai trị của ông là “Hồng Vũ chi trị” và ông được xem như là một trong các hoàng đế vĩ đại nhất của Trung Quốc nhờ các công trạng của mình với đất nước.

Minh Thái Tổ (21/10/1328 – 24/6/1398)

Chu Nguyên Chương được coi là một trong những vị Hoàng đế có xuất thân khiêm nhường nhất trong lịch sử Trung Hoa. Ông sinh ra trong một gia đình bần nông ở Tứ Châu (nay là huyện Hu Dị, tỉnh Giang Tô). Do kế sinh nhai thúc bách nên cả gia đình ông phải trôi nổi nhiều nơi. Bố mẹ ông có 8 người con nhưng 2 người không may chết yểu, còn 4 nam 2 nữ. Chu Nguyên Chương là con út, thủa nhỏ gọi là Trùng Bát, ngay cả tên họ chính thức cũng không có.

2. Tần Thủy Hoàng

Tần Thủy Hoàng ( 259 TCN – 210 TCN) tên thật là Doanh Chính hay còn có tên gọi khác là Triệu Chính, là vị vua thứ 36 của nước Tần ở Trung Quốc từ năm 246 TCN đến 221 TCN trong thời kỳ Chiến Quốc. Năm 13 tuổi, Doanh Chính đăng cơ làm Tần Vương, do trọng phụ Lã Bất Vi nhiếp chính. Sau khi đích thân trị vì, ông đã tiêu diệt 6 nước và tự xưng là Thủy Hoàng Đế, tức vị hoàng đế đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc. Ông tại vị 37 năm, trong đó xưng vương 25 năm, xưng đế 12 năm. Năm 210 TCN, Tần Thủy Hoàng qua đời vì bệnh ở tuổi 49.

Tần Thủy Hoàng ( 259 TCN – 210 TCN)

Ông là vị hoàng đế đầu tiên thống nhất Trung Quốc, người khởi đầu đế quốc quân chủ Trung Hoa kéo dài gần hai thiên niên kỷ và để lại nhiều công trình khổng lồ cho nhân loại như Vạn Lý Trường Thành, lăng mộ kích thước thành phố nổi tiếng được bảo vệ bởi đội quân đất nung có kích thước thật.

Tần Thủy Hoàng là con trai trưởng của Tần Trang Tương vương (tên thật là Doanh Dị Nhân hay sau còn có tên khác là Tử Sở) và mẹ là Triệu Cơ, người Hàm Đan nước Triệu. Do mẹ của Tần Trang Tương vương là Hạ Cơ không được thái tử yêu nên Dị Nhân phải làm con tin của Tần ở nước Triệu. Và cũng tại nước Triệu, Dị Nhân nhanh chóng “lọt vào mắt xanh” của Lã Bất Vi – vốn là một thương nhân nước Vệ – trong âm mưu “buôn vua bán chúa”.

Năm 257 TCN, tức 2 năm sau khi Doanh Chính ra đời, nước Triệu bị nước Tần vây đô thành Hàm Đan và trong lúc cùng quẫn, nước Triệu muốn giết Dị Nhân để trút giận nhưng may mắn thay được Lã Bất Vi lập kế, chạy thoát về nước Tần. Tuy nhiên, Triệu Cơ và Doanh Chính không kịp trốn theo, phải ở lại nước Triệu. Nước Triệu muốn giết cả hai mẹ con nhưng Triệu Cơ là con nhà tai mắt ở Triệu nên hai người đều sống. Họ phải lẩn trốn trong dân gian suốt 7 năm trời đằng đẵng, chịu đủ đắng cay tủi nhục và Doanh Chính liên tục bị mọi người bắt nạt.

Sau khi Doanh Chính trở về Tần quốc và lên ngôi vua, ông đã chinh phạt 6 nước chư hầu. Khi tới nước Triệu, Doanh Chính đã tìm kiếm và giết chết những người đã bắt nạt ông hồi nhỏ. Điều này cho thấy rằng cuộc sống lúc bé của Tần Thủy Hoàng đã khổ sở ra sao và sự hận thù trong ông lớn như thế nào.

3. Võ Tắc Thiên

Võ Tắc Thiên (628 – 683) với danh xưng Võ Chiêu Nghi được biết đến là nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử phong kiến Trung Hoa. Bà cũng nổi danh là một phụ nữ mưu trí trong việc trị quốc và đã có nhiều đóng góp cho sự phát triển của đất nước.

Võ Tắc Thiên

Tuy nhiên, người phụ nữ này cũng để lại cho hậu thế rất nhiều giai thoại, điều tiếng không hay về thói trăng hoa, đa tình cũng như sự độc ác, tàn nhẫn, bất chấp thủ đoạn của mình.Để nắm được quyền hành, Võ Tắc Thiên được cho là đã bất chấp giết chết con ruột của mình. Dân gian truyền rằng, tại lãnh cung, Võ Tắc Thiên đã thừa nhận mình chính là người bóp mũi khiến công chúa An Định chết yểu rồi vu oan cho Vương hoàng hậu.Sau này, bà ép thái tử Lý Trung chết, lập Lý Hoằng là con cả của mình làm thái tử. Khi Lý Hoằng bất mãn với việc can dự triều chính của Võ Hậu, ông cũng bị mẹ đầu độc chết trong chuyến thăm hành cung ở Hà Bắc. Con thứ hai của bà là Lý Hiền lên làm thái tử cũng vì bất kính mà bị Võ Tắc Thiên ép tự tử năm 684.

Võ Tắc Thiên

Trở thành hoàng đế là thời điểm Võ Tắc Thiên bộc lộ rõ nhất tính trăng hoa của mình. Theo truyền thuyết dân gian, bà có rất nhiều người tình, trong đó có thể kể tới anh em Trương Xương Tông và Trương Diệc Chi, Trầm thái y hay Phùng Tiểu Bảo.Tuy nhiên, họ chỉ ở bên Võ Hậu được một thời gian rồi sau đó tất cả đều bị hại chết. Như Phùng Tiểu Bảo bị Võ Tắc Thiên sai Thái Bình công chúa dùng cung nữ đánh cho tới chết rồi đem xác trộn với bùn.

4. Hán Vũ Đế

Hán Vũ Đế (31/7/156 – 29/3/87 TCN) tên thật là Lưu Triệt, tự là Thông, là Hoàng đế thứ 7 của triều đại nhà Hán thời kỳ Tây Hán. Hán Vũ Đế là người con trai thứ 10 của Hán Cảnh Đế Lưu Khải, là chắt của Hán Cao Đế Lưu Bang.

Hán Vũ Đế

Trong suốt 54 năm trị vì, ông đã không ngừng mở rộng lãnh thổ Trung Hoa từ phía Đông đến bán đảo Triều Tiên, còn từ phía Bắc đến tận vùng sa mạc Gobi, phía Tây thì tiến ra khu vực Trung Á, còn phía Nam thì đến khu vực miền Bách Việt. Đặc biệt, ông cũng là người có ảnh hưởng lớn trong sự phát triển của Nho giáo thời bấy giờ mặc dù ông cũng tôn sùng Đạo giáo. Tuy nhiên, điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời của ông chính là những năm tháng cuối đời do tin vào thuật trường sinh bất lão mà ông đã làm tốn bao nhiêu tiền của, vàng bạc châu báu. Và cũng tin nhầm gian thần mà đã gây ra cái chết cho chính con trai trưởng của ông.

5. Tống Thái Tổ

Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dận (927-976 AD) là vị Hoàng đế khai quốc của triều đại nhà Tống (960-1279 AD). Trong lịch sử, ông là  một vị Hoàng đế tử tế, cao thượng và luôn giữ lời. Những câu chuyện sau đây về Tống Thái Tổ được trích ra từ “Tống sử” và từ các ghi chép từ thời nhà Tống, cho chúng ta thấy được toàn diện hơn về uy tín và nhân cách của ông.

Tống Thái Tổ

Tống Thái Tổ trong lịch sử thường được đánh giá ngang với các bậc đại đế như Tần Thủy Hoàng, Hán Vũ Đế, Đường Thái Tông. Ông sáng lập ra vương triều Tống, gần như thống nhất đất nước đến khi mất. Trong thời gian trị vì Thái Tổ đã tiêu diệt và sáp nhập Nam Đường, Hậu Thục, Nam Hán và Kinh Nam vào bản đồ Nhà Tống, chỉ còn lại Bắc Hán, chấm dứt thời loạn lạc cát cứ Ngũ Đại Thập Quốc của các tiết độ sứ suốt mấy chục năm từ cuối thời Đường. Ông còn thực hiện cải cách hành chính tập trung binh quyền, giảm sưu thuế, trả lại đất đai cho dân nghèo, mở khoa cử tuyển nhân tài từ những người đọc sách tầng lớp dưới. Những việc làm trên đã giúp Nhà Tống mới thành lập được ổn định và trở thành vương triều thống trị Trung Quốc hơn 300 năm. Ông còn là hoàng đế nhân từ nổi tiếng trong lịch sử, không sát hại các công thần như các hoàng đế khác ví dụ như Lưu Bang hay Chu Nguyên Chương.

Năm 976, Tống Thái Tổ bất ngờ qua đời, sử sách ghi lại nói rằng ông bị bệnh, ngôi vua được truyền lại cho người em là Triệu Quang Nghĩa, tức là Tống Thái Tông. Tuy nhiên việc này đã bị người đương thời cũng như hậu thế nghi ngờ về tính chân thật, nhiều người cho rằng chính em trai đã sát hại ông để đoạt ngôi báu và các con ông cũng bị ám hại sau đó. Nghi án này mãi đến nay vẫn là một bí ẩn.

6. Khang Hy

Trong lịch sử Trung Quốc, khi nhắc đến những vị vua nổi tiếng và vĩ đại nhất thì không thể không nhắc đến hoàng đế Khang Hy. Ông sinh năm 1654 và mất vào năm 1722. Khi ông còn tại vị, triều đại nhà Thanh đã nắm quyền kiểm soát toàn bộ lãnh địa Trung Hoa, khu vực Mãn Châu, cũng như nhiều phần của vùng đất Cận Đông nước Nga. Ông chính là người đã tiêu diệt tên gian thần Ngao Bái cùng với đồng đảng của tên gian thần này. Ngoài ra, ông cũng là người đưa ra được nhiều sách lược trong các cuộc chiến tranh với các nước chư hầu. Một trong những thành công của ông chính là đánh chiếm được hòn đảo Đài Loan.

Khang Hy

 

7. Minh Thành Tổ

Minh Thành Tổ (2/5/1360 – 12/8/1424), ban đầu gọi là Minh Thái Tông, là vị hoàng đế thứ ba của nhà Minh, tại vị từ năm 1402 đến năm 1424, tổng cộng 22 năm. Ông chỉ dùng một niên hiệu Vĩnh Lạc, nên sử gia còn gọi ông là Vĩnh Lạc Đế hay Vĩnh Lạc đại đế. Ông được coi là vị hoàng đế kiệt xuất nhất của Triều đại nhà Minh, và là một trong các Hoàng đế kiệt xuất nhất trong lịch sử của Trung Quốc. Thời kỳ của ông về sau được ca ngợi gọi là Vĩnh Lạc thịnh thế, khiến Đại Minh phát triển đỉnh cao về quyền lực.

Minh Thành Tổ

Khi còn là hoàng tử, ông được phong làm Yên vương, đóng đô ở Bắc Bình (nay là Bắc Kinh). Sau một loạt chiến dịch thành công chống quân Mông Cổ, ông bắt đầu củng cố quyền lực của mình ở phía bắc và tiêu trừ các đối thủ, tiêu biểu như đại tướng Lam Ngọc. Ban đầu, ông chấp nhận sự chỉ định của Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương về người kế vị là đứa cháu trai Minh Huệ Đế Chu Doãn Văn. Tuy nhiên, việc Hoàng đế mới bắt đầu giáng chức và tiêu diệt những ông chú quyền lực đã buộc Yên vương hành động. Ông lật đổ cháu trai Huệ Đế trong một cuộc nội chiến, vốn bất lợi cho ông vào thời gian đầu, đem quân từ Bắc Bình đánh xuống thủ đô Nam Kinh để giành ngai vàng vào năm 1402.

8. Đường Thái Tông

Một trong những vị vua nổi tiếng nhất và vĩ đại nhất trong lịch sử Trung Hoa, chính là Đường Thái Tông – vị vua thứ 2 của triều đại nhà Đường – hay ông còn được biết đến với tên gọi Lý Thế Dân. Ông sinh năm 599 và mất năm 649. Ông chính là người dám đứng lên chống lại và lật đổ nhà Tùy, cùng với cha ông là Đường Cao Tông thành lập nên triều đại mới – triều đại nhà Đường.

 

Đường Thái Tông

Trong suốt quãng thời gian ông trị vì, xã hội phong kiến nhà Đường lúc bây giờ rất phát triển, nhân dân được sung túc, ấm no. Ông còn giúp lãnh thổ Trung Hoa được mở rộng bao gồm toàn bộ lãnh thổ Trung Quốc ngày nay, một phần lớn của Trung Á và một phần của Việt Nam.

9. Tùy Văn Đế

Tùy Văn Đế sinh năm 541 và mất vào năm 604. Giống như tên hiệu của ông, Tùy Văn Đế chính là người đã sáng lập triều đại nhà Tùy. Khi nhắc đến ông, phải nói rằng ông chính là người đã thống nhất Trung Quốc năm 589 sau khi lãnh thổ bị phân chia trong một thời gian dài kể từ khi triều đại nhà Tần sụp đổ. Ông được mọi người nhớ đến là người đã xây dựng công trình thủy lợi cực kì quan trọng và có ý nghĩa to lớn đối với nền kinh tế của Trung Quốc lúc bấy giờ. Đó chính là công trình Đại Vân Hà.

Tùy Văn Đế

10. Hán Quang Vũ Đế

Hán Quang Vũ Đế hay Hán Quang Vũ, tên thật là Lưu Tú (5 trước Công Nguyên – 57) là hoàng đế có công sáng lập nên nhà Đông Hán. Ông từng tham gia khởi nghĩa Lục Lâm chống lại chính quyền Vương Mãng. Sau đó, Hán Quang Vũ Đế đã đánh bại các lực lượng cát cứ và thống nhất quốc gia, mở ra thời kỳ thịnh trị của Trung Quốc sau nhiều năm chìm trong khói lửa.

Hán Quang Vũ Đế

 

Ngay sau khi xưng vương, Lưu Tú đã thông qua một loạt các chiếu lệnh để thúc đẩy kinh tế và mối bang giao với các nước láng giềng. Điều này giúp khôi phục nhà Hán sau tàn phá của chiến tranh.

Trên đây là bài viết tổng hợp những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử Trung Quốc, hy vọng rằng bài viết này sẽ cung cấp những thông tin cần thiết cho bạn nhé !

 

 

 

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *